Nhà chị lúc nào cũng rộn tiếng cười. Chuyện ko may mà anh chị với cu Tí làm nhẹ tênh sự việc ! Đáng khám phục gia đình hạnh phúc này quá!:) Em bật cười comment của chị C luôn!:))
@Thanh, Bani, MẹMN, MẹKevin, dìH, MẹPiggy, dìTỵ, MẹH, emCà, LanM: Cám ơn mọi người đã thăm hỏi. Chân ba cu Tí chắc khó mà mau lành lắm, vì không chịu ngồi yên một chỗ mà cứ đi tới đi lui, làm hết việc này rồi đến việc khác... đúng là số khổ :(
Sở dĩ Luân ngồi không yên cũng vì thương Obe, thương những người trong gia đình nên mới khổ như vậy, Obe chịu khó làm hết việc đi để Luân được nghỉ ngơi nhiều hơn. Luân nhớ bơt đi lại để xương mau lành, còn phải đi làm để nuôi vợ con nửa chứ, trụ cột của gia đinh mà ngồi một chổ lâu thì khổ lắm đó, chúc Luân mau lành chân.
Cho đến ngày 2 mẹ con về, vừa xuống phi trường, nhìn thấy cảnh này vừa tội nghiệp mà cũng vừa mắc cười... ăn bận thì y như Phi Thoàn :D
ReplyDeleteGiờ anh đã bị xi cà que, nằm nhà dưỡng thương một tháng... què :D
chia buon voi ba cu ti nhe, chuc ba cu ti o nha duong thuong 1 thang binh yen, me cu ti nho de ba cu ti nam yen nhe hihi
ReplyDeleteTroiiiiiii... tui nghip ba cu ti qua, chuc ba cu Ti mau la`nh, voi dieu kien me cu Ti dung co chon ron... hen... dzottttttttt.
ReplyDeleteCám ơn bạn Cua.
ReplyDeleteHahaha... "ai lô, ai lô"
Hehehe... Cám ơn chị Th.
ReplyDeleteToi nghiep ba Cu Ti qua, sao hai me con di choi ma de do an tren cao quá lam ba Cu Ti phai leo treo vay :). Mong ba Cu Ti mau khoe nha.
ReplyDeleteTrời, leo trèo một mình à, tưởng có mẹ Tí ở nhà ba Tí mới trèo lên tuột xuống chớ. Nhìn cái tướng đúng là tội thiệt.
ReplyDeletehahaha
ReplyDeleteTội nghiệp ba cu tí quá :-(, nhớ vợ sinh nông nổi, ở nhà 1 tháng coi chừng cu Tí lên chức
ReplyDeleteCông nhận què mà vẫn nhí nhảnh ghê
ReplyDeletegiờ cho bà tha hồ lượm " trứng " nha ! :))
ReplyDeleteBa cu tí bị vậy mà vẫn hớn hở như hoa , cu Tí với Ba cũng tình cảm lắm nhen !
Toi nghiep chang que cua chi qua
ReplyDeleteBa cu Tí không phải tìm đồ ăn, mà leo trèo đi tìm... mèo :))
ReplyDeleteCám ơn em Vi.
Hahahaha...Trèo lên tuột xuống mấy chục năm với má thằng Tí thì không hề hấn gì, bây giờ trèo lên tuột xuống một mình lại bị què mới đau chớ :))
ReplyDeleteVẫn nhí nhảnh vì que chưa què... hehehe
ReplyDeleteBà nghĩ sao dzậy bà, có 2 trái trứng hổng lẻ cứ lượm tới lượm lui hoài hả... chán chết :D
ReplyDeleteTội nghiệp ba cu Tí quá,thời tiết mát mát bó bột đỡ bực,chứ trời nóng mà bị bó bột nữa dễ quạu lắm áh,mong ba cu Tí mau khỏe lại nha
ReplyDeletecho`y, toi nghip anh sui wa' ah
ReplyDeleteXem nhu co co hoi nghi ngoi, coi Bo chi em xom mul nhin xa trong rong cho 1 thang holiday nay nhi! ^^
ReplyDeleteAnh nghịch dại quá :)
ReplyDeleteChuc Luan mau lanh xuong, Obe nho dung de Luan di lui di toi nhieu ma xuong lau lanh.
ReplyDeleteNhà chị lúc nào cũng rộn tiếng cười. Chuyện ko may mà anh chị với cu Tí làm nhẹ tênh sự việc ! Đáng khám phục gia đình hạnh phúc này quá!:) Em bật cười comment của chị C luôn!:))
ReplyDeleteChuc Luan mau lanh nhe
ReplyDeletetại sợ mẹ lo nên phải dấu thôi. hihihi
ReplyDeletemong ba cu tí sớm bình phục hen
O P công nhận vui tính thiệt í, hèn chi trẻ lâu :) Ba em Chan ít đi lại sẽ mau lành hơn đó O P, em bị té rồi nên biết :)
ReplyDeletehihi tội nghiệp tài tử Điện ảnh ghê luôn nha .Chúc ox mày mau lành cái cẳng nghen
ReplyDelete@Thanh, Bani, MẹMN, MẹKevin, dìH, MẹPiggy, dìTỵ, MẹH, emCà, LanM: Cám ơn mọi người đã thăm hỏi. Chân ba cu Tí chắc khó mà mau lành lắm, vì không chịu ngồi yên một chỗ mà cứ đi tới đi lui, làm hết việc này rồi đến việc khác... đúng là số khổ :(
ReplyDeleteHehehe... Cám ơn Mẹ Piggy!
ReplyDeletePhải sống thư giản cho đời thêm thanh thản ;)
Dì Tỵ ơi, L uân lì lắm, nói hoài mà không chịu nghe... đúng là người số khổ, chân què mà ngồi không yên, cứ phải kiếm việc để mà làm.
ReplyDeleteSở dĩ Luân ngồi không yên cũng vì thương Obe, thương những người trong gia đình nên mới khổ như vậy, Obe chịu khó làm hết việc đi để Luân được nghỉ ngơi nhiều hơn.
ReplyDeleteLuân nhớ bơt đi lại để xương mau lành, còn phải đi làm để nuôi vợ con nửa chứ, trụ cột của gia đinh mà ngồi một chổ lâu thì khổ lắm đó, chúc Luân mau lành chân.